Thursday, November 6, 2008

Nỗi buồn của cây

Cây cao đang đứng giữa trời
Số cây sao giống phận người long đong
Cô đơn lạnh lẽo mùa đông
Lá dứt tình nghĩa đành lòng ra đi
Thu về lá đỗi xiêm y
Lượn bay với gió chĩ vì lẵng lơ
Lá ơi lá có nào ngờ
Cành ta trơ trụi vẫn chờ đợi em
Tuyết đà quyến rũ bao phen
Cây ta giữ mãi tình em trong lòng
Dù cho nhuộm trắng mùa đông
Đóng băng thành đá ta không phụ nàng
Mai nầy đông hêt xuân sang
Bướm vàng bay lượn én mang nắng về
Rồi xuân qua lại mùa hè
Lá về đoàn tụ tứ bề trái hoa .

Phương Lâm Ngôn Nguyễn .


No comments: