Thursday, November 6, 2008

Ngỡ ngàng .



Họ bỏ đi rồi thật thế sao ?
Binh hùng tướng mạnh chẵng lẽ nào
Địch quân chưa đến chưa giao chiến
Bỏ cả đất, thành tội lắm sao ?

Lặng nhìn sóng vổ xót xa đau
Biễn giận nhô cao nước bạc đầu
Bao năm cầm súng nay vất súng
Nỗi nhục nay lưu vạn kiếp sau

Chỉ có mình ta đứng ở đây
Súng nằm dưới đất đạp lên giày
Điếu thuốc trên môi không còn khói
Hoang vắng nào ngờ cảnh sân bay

Thôi mất hết rồi tay trắng tay
Dăm ba tiếng nỗ ở đâu đây
Chung quanh tất cã đều vắng lặng
Họ bỏ đi rồi thật chẵng hay .

Không lẽ nằm mơ giữa ban ngày
Mắt nhắm tuôn trào giọt lệ cay
Họ đi vội vã quên không nói
Còn bạn trong rừng với ta đây .


Phương Lâm Ngôn Nguyễn .

No comments: