Tuesday, February 9, 2010

Ão ảnh


Mỗi lần hẹn em đều không có tới
Để mình anh đứng đợi giữa mùa trăng
Lời âu yếm gởi lại nhờ chị Hằng
Dấu kỹ niệm cuộn tròn theo năm tháng

Nếu em tới nhớ mang ngàn tia nắng
Trả giá băng về lại với mùa Đông
Đốt tan em bằng những nụ hôn nồng
Bởi thương cảm tương tư lòng thỗn thức

Nếu em đi nhớ về đêm trừ tịch
Để lặng nghe trời đất phút giao hòa
Lời tạ từ vang vọng trong cỏi xa
Đếm cánh rụng một loài hoa tàn úa

Em đang đi lạc loài trong biển nhớ
Đời bâng khuâng trăn trở giấc chiêm bao
Xuân đi qua én không quay lại chào
Là ão ảnh lấp chìm theo năm tháng

Trộ mưa ngâu bây giờ trời đã sáng
Để thu về ấp ủ mộng tình xanh
Giọt sương mai là giọt lệ thâu canh
Mùa trăng nữa vẫn mình anh đứng đợi .

Phương Lâm Ngôn Nguyễn .

Sunday, February 7, 2010

Mơ Xuân .


Gió nhè nhẹ đưa Xuân về đây đó
Mây lang thang trôi bỏ lại đàng sau
Xuân đang đến pha lẫn tuyết trắng màu
Đêm trừ tịch nao nao buồn da diết .


Mấy năm rồi tưởng chừng như đã hết
Một mùa Xuân,một cái Tết nơi đây
Ngoài cữa sổ tuyết càng lúc càng dày
Ôi ngao ngán Xuân về trong băng giá .


Xuân đã đến giống như người khách lạ
Không mai vàng,không lộc lá chồi non
Rồi ra đi và mãi mãi không còn
Bao mùa Xuân ngọt ngào trên quê Mẹ .


Đẹp làm sao những mùa Xuân thuở bé
Ông Đồ già ngồi kẻ chử bên hiên
Tay run run nhận bao đỏ đựng tiền
Trong tất cả một niềm lưu luyến nhớ.


Xuân đã về ngang qua nhiều phố chợ
Rét căm căm cây trọi lá khô cành
Đón Xuân về sao mãi cứ bâng khuâng
Xin tìm được một mùa Xuân mở ngõ

Tiếu Lâm nổ

Không phải MÌN củng Nổ .

Thời hậu chiến, họ dùng nhiều trọng pháo
Bắn lung tung, NỔ bất cứ nơi đâu
Nha Kỹ Thuật ,cũng là Quân đội sao ?
Đúng là chuyện tào lao của thế kỹ …

Nổ to hơn ,là H.Ô . đến Mỹ .
Đường công danh, được tô kỷ đậm màu
Mùi thuốc súng,trong từng chữ , từng câu.
Họ đánh giặc đến thần sầu quỷ khóc.

Nổ dòn giã,ai cũng là chàng ngốc
Ngẫn tò te ,lời tâng bốc anh hùng
Bao nhiêu người đang bị họ đâm lưng…
Không phải MÌN ,thì xin đừng có NỔ .

Lần thứ 8, tháng 5 , Nha hội ngộ
Những Biệt kích tài trí của miền Nam
Đã một thời, quậy đất Bắc kinh hoàng
Nha Kỹ Thuật ,tiếng MÌN vang hậu thế…

Đại hôi Nha Kỹ Thuật .


Nhớ một thuỡ, ngày xưa hào hùng đó
Cánh hoa dù, lộng gió giữa trời cao
Nhãy xô đêm, làm bạn với trăng sao
Cuộc chiến đấu ,đã đi vào kỳ tích.


Đời của Ta, lính Biệt Kích Lôi Hỗ
Sáng Sài gòn, chiều cữa ngõ Tam biên
Tắm Thu - bồn , sưởi nắng lửa Trị-Thiên
Đạp Trường-Sơn,dọc suốt miền Duyên-Hãi


Nha Kỹ Thuật , chưa một lần thất bại .
Bến cãng kia , người Nhái đã ghé thăm
Đài Gươm Thiêng, tấu bản nhạc điều quân …
Những trận chiến, âm thầm trong bóng tối .


Đã qua rồi , bây giờ ngồi ôn lại .
Nhìn tấm hình, không còn nhận ra ai ?
Ba mươi lăm năm, cả một đoạn đường dài
Đại hội tám , coi ai còn ai mất .


Nhiều thời gian ta ngồi coi trang lốc ( blog )
Không còn nghe tiếng quốc lạc xa đàn …
Đắm chìm trong những năm tháng hiên ngang
Nha kỹ Thuật viết lên trang hùng Sữ .