Sunday, June 6, 2010

Ngày 27 tháng 4 năm 1975


Ôi đau đớn tiễn linh hồn Tổ quốc
Ôm hình hài lá cờ Vàng Ba Sọc
Chít khăn sô cả dân tộc bịt tang
Ôi ! Miền Nam nỗi đau xót kinh hoàng
! Trời !!! Dậy tiếng kêu vang bị BỨC TỬ
Biễn đổi màu bao linh hồn viễn xứ
Trang Quốc sử nhuộm thắm máu hồng tươi
Chữ Tự do trước mắt đã chết rồi
Vành khăn trắng nỗi đau ngày Quốc Hận .

Phương Lâm Ngôn Nguyễn .

Một thời quay lại

Hoàng hôn xuống rất vội
Trường Sơn rừng biên giới
Lạnh lùng in dấu chân
Âm thầm trong đêm tối .

Bóng mình in mặt suối
Nước cuốn chãy về xuôi
Giòng suối với giòng đời
Mãi trôi không ngừng lại .

Tiếng vượn hú kéo dài
Đánh thức loài muông thú .
Rừng xanh còn ngái ngủ
Cành lá nặng sương mai .

Gai nhọn vẫn nằm yên
Nhức nhối da thịt mềm
Tiến lên không mệt mõi
Người lính chiến không tên .

Đã qua nhiều ngày đêm
Cùng nhau về điễm hẹn
Phong lan rừng tõa ngát
Mặt trời cũng vừa lên

Biết ngày nào trỡ lại
Tìm bóng ma biên giới
Đánh thức bao đồng đội
Âm thầm ngũ giấc dài .


Phương Lâm Ngôn Nguyễn .

Gởi súng cho anh

Đọc thơ anh tự dưng lòng bật khóc
Tôi tuy lành nhưng trái tim què quặt
Gởi súng cho anh , tiếng nói chân thành
Tiếng gọi của tình yêu Tổ quốc .

Trần Phương Đông (1) đã gởi nhiều thuốc nổ
Tôi châm ngòi vì tôi lính Lôi hổ
Để tiếp tay cơn cuồng nộ toàn dân
Nổ tan tành một chế độ bất nhân
Cướp xác chết , giết người lành vô tội .

Gởi súng cho anh .
Tiếng kêu nhiều thằng ranh chới với
Mượn đồng bào chúng mưu lợi cá nhân
Khoác bộ mặt anh Việt kiều yêu nước
Bọn chúng là ai chắc anh quá biết
Là những thằng hèn bợ đít tụi bất nhân
La thật lớn họa chăng chúng tỉnh lại .
Đời biệt xứ đã mấy chục năm dài
Vô tích sự
Chẵng nhớ gì ngoài cơm gạo áo tiền .

Trả súng cho anh
Người thương binh què quặt
Chúng tôi đưa về khắp cùng mặt đất
Để cùng nhau tạo trận cuồng phong
Thề một lòng diệt tan quân bán nước .

Gởi súng cho anh
Ôi tiếng kêu tha thiết
Của tám chục triệu con dân nước Việt
Để lấy lại lảnh thổ của Cha Ông
Giành lại biễn Đông tụi giặc tàu đang chiếm

Gởi súng cho anh
Bắn vào đầu quỷ dử Sa tăng
Đội lốt người hung hăng tàn bạo
Ghiền máu tanh ,ghiền xương thịt đồng bào
Xứ Cồn Dầu
Ôi ! tiếng gào kêu thảm thiết
Họ là ai ?
Cũng là người dân Việt
Trái tim đâu rồi ?
Hởi ngài Châu Viết kính yêu …
Mở mắt mà coi , ơi Việt kiều yêu nước .
Gởi súng cho anh .
Với mìn bom lựu đạn .

Phương Lâm Ngôn Nguyễn .
( 1 bài gởi thuốc nổ của Trần Phương Đông ).

Tiếng kêu nghĩa tình

Ngày ra đi đã lắm người nhắc nhở
Qua bên nớ phải nói tiếng lương tri
Tám năm rồi tôi chẵng nói được gì
Không biết đâu để gởi niềm tâm sự .

Mở trang net. Nhìn bức hình mộ chí
Lá cờ Vàng ôm giấc ngũ ngàn năm
Chiến sỹ Tự do,Tỗ quốc vinh danh
Cuộc chiến đấu anh là người thắng trước.

Anh an nghĩ giữa hương hồn đất nước
Bao đồng đội bỏ Tổ Quốc ra đi
Hoài bảo lớn đã làm được điêù gì
Chĩ tiếng sáo Trương Chi thỗi thuỡ nọ .

Tôi là người mới rời xa bên nớ
Nhũ với lòng cất tiếng gọi lương tri
Nguyễn Tri Phương là Bện viện Quân Y
Của đất Huế trong thời kỳ chinh chiến .

Sau bờ thành là Nghĩa trang của lính
Giặc đã đào,đập nát đá khắc tên
Tấm thẻ bài , nón sắt bể, còn nguyên
Giặc đem đổ trắng phêu miền đất núi .

Ba năm rồi đã một lần tôi nói
Viết , đăng hình, trên báo nhớ Mậu Thân
Lại lần nầy tôi gởi tiếng lương tâm
Đễ tưỡng niệm rừng phơi xương đồng đội .

Thưa các anh những gì tôi đang nói
Người chết rồi họ cũng chẵng cần chi
Nhưng chúng ta theo tiếng gọi lương tri
Anh nghĩ gì trước rừng xương đồng đội ?
Phương Lâm Ngôn Nguyễn

Tiếng gọi non sông

Đất nước trải dài bốn ngàn năm
Chiến thắng rền vang tích Nỏ Thần
Phá tan quân giặc bao hồi trống
Quốc Toản,Mê Linh thấy thật gần .

Tháng tư buồn ,quả thật quá xa
Cùng nhau nhìn lại nước non nhà
Trại tù sao mọc dày như nấm
Thảm thương số phận Việt Nam ta .

Xin hãy cùng nhau nhìn lại xem
Khắp cùng đây đó tiếng kêu oan
Người dân lương thiện kê đầu súng
Giặc chiếm đất ta ,trố mắt nhìn .

Sông núi oán than vạn nỗi sầu
Có nghe tiếng gọi thiết tha mau …
Hãy mượn ngựa sắt roi Phù Đỗng
Tô lại Việt Nam một sắc màu .

Phương Lâm Ngôn Nguyễn .

Tháng tư nào trở lại


Mắt trủng sâu quay nhìn về tháng nớ
Ba mươi lăm năm rồi cứ ngỡ hôm qua
Tay buông súng mắt ngấn lệ nhạt nhòa
Tim vẫn đập thân hầu như đã chết .

Tháng tư về chồng chất bao oan nghiệt
Gánh xiềng xích người dân Việt oán than
Ãi Nam Quan ,bản Giốc đã không còn
Rừng với biển ôi giang sơn gấm vóc .

Tháng tư về cã trời Nam bật khóc
Vành khăn sô thương xót giãi sơn hà
Đốt nén nhang tưỡng niệm đão Trường Sa
Đau xót quá ,ơi tháng tư oan nghiệt .

Tháng tư về ,triệu triệu người dân Việt
Nỗi kinh hoàng bỏ đất nước ra đi
Tháng tang sầu , tháng tữ biệt chia ly
Ôi đất nước vì sao ra nông nỗi ?.

Tháng tư về lòng ta luôn tự hỏi
Tháng tư nào sẽ trở lại quê hương
Mấy ngàn năm giữ nước chí kiên cường
Noi chí lớn hãy lên đường giới trẻ .

Để lấy lại những gì cho quê Mẹ
Để được nghe tiếng vọng của quê hương
Để không còn sống tủi nhục đau thương
Để dân Việt trường ca khúc hoàn khãi .

Phương Lâm Ngôn Nguyễn .

Đợi chờ.


Sân ga vắng khách chẵng lẽ vì .
Lãng đãng thu về hạ chưa đi
Mộng mơ đã nữa đời hoang phế
Đợi mãi sân ga đợi em về .


Mai nở đua nhau khoe sắc vàng
Đì đùng tiếng pháo nỗ râm rang
Sao em không về đêm trừ tịch
Sau nầy nuối tiếc đễ xuân sang .


Sân ga vắng khách chẵng lẽ vì ,
Bao lần xuân đến xuân lại đi
Tại sao không nói lời từ biệt
Chẵng phãi tại em cũng chỉ vì …


Mấy lần xuân đến xuân lại đi
Chẵng phãi tại anh cũng chỉ vì
Mưa ngâu về sớm hè qua trễ
Ướt cã lối đi ngập lối về .


Ta vẫn đứng đây mãi đợi chờ
Hồn đi lạc bước vào rừng thơ
Gai hoa trinh nữ đâm đau nhói
Khép lại trang thơ chép hững hờ …


Phương Lâm Ngôn Nguyễn .

Saturday, March 13, 2010

Nhớ Huế .


Huế bây chừ răng mà da diết nhớ
Nồi bánh canh chợ Nọ cá tràu bông
Chiều Thiên An gió hú lộng đồi thông
Con đò nhỏ ngược giòng lên trên nớ


Huế bây chừ răng mà da diết nhớ
Mưa thâm trầm trắng xóa phủ Cố Đô
Hàng liểu buồn rủ bóng Tịnh Tâm hồ
Cô áo tím vì răng mà buồn rứa


Huế bây chừ răng mà da diết nhớ
Buỗi tan trường lội ngược giốc Nam Giao
Vịt lộn đây ! lanh lãnh tiếng mời rao
Từng điệp khúc vẵng vào khu phố nhỏ


Huế bây chừ răng ma da diết nhớ
Gió Lào về đất nẽ miệng cười toe
Đom đóm bay thiêu đốt buỗi trưa hè
Nắng đổ lũa ,mưa dầm dề thúi đất.


Huế có phải là một phần nước Việt
Sao oan khuất bám riết mãi không thôi
Giọt nước mắt dấu kín trong nụ cười
An bình ! Lời nguyện cầu cho đất Huế .


Phương Lâm Ngôn Nguyễn .

Tuesday, February 9, 2010

Ão ảnh


Mỗi lần hẹn em đều không có tới
Để mình anh đứng đợi giữa mùa trăng
Lời âu yếm gởi lại nhờ chị Hằng
Dấu kỹ niệm cuộn tròn theo năm tháng

Nếu em tới nhớ mang ngàn tia nắng
Trả giá băng về lại với mùa Đông
Đốt tan em bằng những nụ hôn nồng
Bởi thương cảm tương tư lòng thỗn thức

Nếu em đi nhớ về đêm trừ tịch
Để lặng nghe trời đất phút giao hòa
Lời tạ từ vang vọng trong cỏi xa
Đếm cánh rụng một loài hoa tàn úa

Em đang đi lạc loài trong biển nhớ
Đời bâng khuâng trăn trở giấc chiêm bao
Xuân đi qua én không quay lại chào
Là ão ảnh lấp chìm theo năm tháng

Trộ mưa ngâu bây giờ trời đã sáng
Để thu về ấp ủ mộng tình xanh
Giọt sương mai là giọt lệ thâu canh
Mùa trăng nữa vẫn mình anh đứng đợi .

Phương Lâm Ngôn Nguyễn .

Sunday, February 7, 2010

Mơ Xuân .


Gió nhè nhẹ đưa Xuân về đây đó
Mây lang thang trôi bỏ lại đàng sau
Xuân đang đến pha lẫn tuyết trắng màu
Đêm trừ tịch nao nao buồn da diết .


Mấy năm rồi tưởng chừng như đã hết
Một mùa Xuân,một cái Tết nơi đây
Ngoài cữa sổ tuyết càng lúc càng dày
Ôi ngao ngán Xuân về trong băng giá .


Xuân đã đến giống như người khách lạ
Không mai vàng,không lộc lá chồi non
Rồi ra đi và mãi mãi không còn
Bao mùa Xuân ngọt ngào trên quê Mẹ .


Đẹp làm sao những mùa Xuân thuở bé
Ông Đồ già ngồi kẻ chử bên hiên
Tay run run nhận bao đỏ đựng tiền
Trong tất cả một niềm lưu luyến nhớ.


Xuân đã về ngang qua nhiều phố chợ
Rét căm căm cây trọi lá khô cành
Đón Xuân về sao mãi cứ bâng khuâng
Xin tìm được một mùa Xuân mở ngõ

Tiếu Lâm nổ

Không phải MÌN củng Nổ .

Thời hậu chiến, họ dùng nhiều trọng pháo
Bắn lung tung, NỔ bất cứ nơi đâu
Nha Kỹ Thuật ,cũng là Quân đội sao ?
Đúng là chuyện tào lao của thế kỹ …

Nổ to hơn ,là H.Ô . đến Mỹ .
Đường công danh, được tô kỷ đậm màu
Mùi thuốc súng,trong từng chữ , từng câu.
Họ đánh giặc đến thần sầu quỷ khóc.

Nổ dòn giã,ai cũng là chàng ngốc
Ngẫn tò te ,lời tâng bốc anh hùng
Bao nhiêu người đang bị họ đâm lưng…
Không phải MÌN ,thì xin đừng có NỔ .

Lần thứ 8, tháng 5 , Nha hội ngộ
Những Biệt kích tài trí của miền Nam
Đã một thời, quậy đất Bắc kinh hoàng
Nha Kỹ Thuật ,tiếng MÌN vang hậu thế…

Đại hôi Nha Kỹ Thuật .


Nhớ một thuỡ, ngày xưa hào hùng đó
Cánh hoa dù, lộng gió giữa trời cao
Nhãy xô đêm, làm bạn với trăng sao
Cuộc chiến đấu ,đã đi vào kỳ tích.


Đời của Ta, lính Biệt Kích Lôi Hỗ
Sáng Sài gòn, chiều cữa ngõ Tam biên
Tắm Thu - bồn , sưởi nắng lửa Trị-Thiên
Đạp Trường-Sơn,dọc suốt miền Duyên-Hãi


Nha Kỹ Thuật , chưa một lần thất bại .
Bến cãng kia , người Nhái đã ghé thăm
Đài Gươm Thiêng, tấu bản nhạc điều quân …
Những trận chiến, âm thầm trong bóng tối .


Đã qua rồi , bây giờ ngồi ôn lại .
Nhìn tấm hình, không còn nhận ra ai ?
Ba mươi lăm năm, cả một đoạn đường dài
Đại hội tám , coi ai còn ai mất .


Nhiều thời gian ta ngồi coi trang lốc ( blog )
Không còn nghe tiếng quốc lạc xa đàn …
Đắm chìm trong những năm tháng hiên ngang
Nha kỹ Thuật viết lên trang hùng Sữ .