Sunday, June 6, 2010

Ngày 27 tháng 4 năm 1975


Ôi đau đớn tiễn linh hồn Tổ quốc
Ôm hình hài lá cờ Vàng Ba Sọc
Chít khăn sô cả dân tộc bịt tang
Ôi ! Miền Nam nỗi đau xót kinh hoàng
! Trời !!! Dậy tiếng kêu vang bị BỨC TỬ
Biễn đổi màu bao linh hồn viễn xứ
Trang Quốc sử nhuộm thắm máu hồng tươi
Chữ Tự do trước mắt đã chết rồi
Vành khăn trắng nỗi đau ngày Quốc Hận .

Phương Lâm Ngôn Nguyễn .

Một thời quay lại

Hoàng hôn xuống rất vội
Trường Sơn rừng biên giới
Lạnh lùng in dấu chân
Âm thầm trong đêm tối .

Bóng mình in mặt suối
Nước cuốn chãy về xuôi
Giòng suối với giòng đời
Mãi trôi không ngừng lại .

Tiếng vượn hú kéo dài
Đánh thức loài muông thú .
Rừng xanh còn ngái ngủ
Cành lá nặng sương mai .

Gai nhọn vẫn nằm yên
Nhức nhối da thịt mềm
Tiến lên không mệt mõi
Người lính chiến không tên .

Đã qua nhiều ngày đêm
Cùng nhau về điễm hẹn
Phong lan rừng tõa ngát
Mặt trời cũng vừa lên

Biết ngày nào trỡ lại
Tìm bóng ma biên giới
Đánh thức bao đồng đội
Âm thầm ngũ giấc dài .


Phương Lâm Ngôn Nguyễn .

Gởi súng cho anh

Đọc thơ anh tự dưng lòng bật khóc
Tôi tuy lành nhưng trái tim què quặt
Gởi súng cho anh , tiếng nói chân thành
Tiếng gọi của tình yêu Tổ quốc .

Trần Phương Đông (1) đã gởi nhiều thuốc nổ
Tôi châm ngòi vì tôi lính Lôi hổ
Để tiếp tay cơn cuồng nộ toàn dân
Nổ tan tành một chế độ bất nhân
Cướp xác chết , giết người lành vô tội .

Gởi súng cho anh .
Tiếng kêu nhiều thằng ranh chới với
Mượn đồng bào chúng mưu lợi cá nhân
Khoác bộ mặt anh Việt kiều yêu nước
Bọn chúng là ai chắc anh quá biết
Là những thằng hèn bợ đít tụi bất nhân
La thật lớn họa chăng chúng tỉnh lại .
Đời biệt xứ đã mấy chục năm dài
Vô tích sự
Chẵng nhớ gì ngoài cơm gạo áo tiền .

Trả súng cho anh
Người thương binh què quặt
Chúng tôi đưa về khắp cùng mặt đất
Để cùng nhau tạo trận cuồng phong
Thề một lòng diệt tan quân bán nước .

Gởi súng cho anh
Ôi tiếng kêu tha thiết
Của tám chục triệu con dân nước Việt
Để lấy lại lảnh thổ của Cha Ông
Giành lại biễn Đông tụi giặc tàu đang chiếm

Gởi súng cho anh
Bắn vào đầu quỷ dử Sa tăng
Đội lốt người hung hăng tàn bạo
Ghiền máu tanh ,ghiền xương thịt đồng bào
Xứ Cồn Dầu
Ôi ! tiếng gào kêu thảm thiết
Họ là ai ?
Cũng là người dân Việt
Trái tim đâu rồi ?
Hởi ngài Châu Viết kính yêu …
Mở mắt mà coi , ơi Việt kiều yêu nước .
Gởi súng cho anh .
Với mìn bom lựu đạn .

Phương Lâm Ngôn Nguyễn .
( 1 bài gởi thuốc nổ của Trần Phương Đông ).

Tiếng kêu nghĩa tình

Ngày ra đi đã lắm người nhắc nhở
Qua bên nớ phải nói tiếng lương tri
Tám năm rồi tôi chẵng nói được gì
Không biết đâu để gởi niềm tâm sự .

Mở trang net. Nhìn bức hình mộ chí
Lá cờ Vàng ôm giấc ngũ ngàn năm
Chiến sỹ Tự do,Tỗ quốc vinh danh
Cuộc chiến đấu anh là người thắng trước.

Anh an nghĩ giữa hương hồn đất nước
Bao đồng đội bỏ Tổ Quốc ra đi
Hoài bảo lớn đã làm được điêù gì
Chĩ tiếng sáo Trương Chi thỗi thuỡ nọ .

Tôi là người mới rời xa bên nớ
Nhũ với lòng cất tiếng gọi lương tri
Nguyễn Tri Phương là Bện viện Quân Y
Của đất Huế trong thời kỳ chinh chiến .

Sau bờ thành là Nghĩa trang của lính
Giặc đã đào,đập nát đá khắc tên
Tấm thẻ bài , nón sắt bể, còn nguyên
Giặc đem đổ trắng phêu miền đất núi .

Ba năm rồi đã một lần tôi nói
Viết , đăng hình, trên báo nhớ Mậu Thân
Lại lần nầy tôi gởi tiếng lương tâm
Đễ tưỡng niệm rừng phơi xương đồng đội .

Thưa các anh những gì tôi đang nói
Người chết rồi họ cũng chẵng cần chi
Nhưng chúng ta theo tiếng gọi lương tri
Anh nghĩ gì trước rừng xương đồng đội ?
Phương Lâm Ngôn Nguyễn

Tiếng gọi non sông

Đất nước trải dài bốn ngàn năm
Chiến thắng rền vang tích Nỏ Thần
Phá tan quân giặc bao hồi trống
Quốc Toản,Mê Linh thấy thật gần .

Tháng tư buồn ,quả thật quá xa
Cùng nhau nhìn lại nước non nhà
Trại tù sao mọc dày như nấm
Thảm thương số phận Việt Nam ta .

Xin hãy cùng nhau nhìn lại xem
Khắp cùng đây đó tiếng kêu oan
Người dân lương thiện kê đầu súng
Giặc chiếm đất ta ,trố mắt nhìn .

Sông núi oán than vạn nỗi sầu
Có nghe tiếng gọi thiết tha mau …
Hãy mượn ngựa sắt roi Phù Đỗng
Tô lại Việt Nam một sắc màu .

Phương Lâm Ngôn Nguyễn .

Tháng tư nào trở lại


Mắt trủng sâu quay nhìn về tháng nớ
Ba mươi lăm năm rồi cứ ngỡ hôm qua
Tay buông súng mắt ngấn lệ nhạt nhòa
Tim vẫn đập thân hầu như đã chết .

Tháng tư về chồng chất bao oan nghiệt
Gánh xiềng xích người dân Việt oán than
Ãi Nam Quan ,bản Giốc đã không còn
Rừng với biển ôi giang sơn gấm vóc .

Tháng tư về cã trời Nam bật khóc
Vành khăn sô thương xót giãi sơn hà
Đốt nén nhang tưỡng niệm đão Trường Sa
Đau xót quá ,ơi tháng tư oan nghiệt .

Tháng tư về ,triệu triệu người dân Việt
Nỗi kinh hoàng bỏ đất nước ra đi
Tháng tang sầu , tháng tữ biệt chia ly
Ôi đất nước vì sao ra nông nỗi ?.

Tháng tư về lòng ta luôn tự hỏi
Tháng tư nào sẽ trở lại quê hương
Mấy ngàn năm giữ nước chí kiên cường
Noi chí lớn hãy lên đường giới trẻ .

Để lấy lại những gì cho quê Mẹ
Để được nghe tiếng vọng của quê hương
Để không còn sống tủi nhục đau thương
Để dân Việt trường ca khúc hoàn khãi .

Phương Lâm Ngôn Nguyễn .